“Một Ngày Trong Tâm Trí Của Một Người Tu” không bắt đầu bằng lịch trình bận rộn, cũng không xoay quanh thành tựu hay danh vọng. Đó là một hành trình thầm lặng, nơi mỗi hành động – dù nhỏ nhất – đều được thực hiện bằng tâm chánh niệm và lòng biết ơn sâu sắc.
“Khi tâm lặng, thế gian cũng lặng. Khi tâm động, vạn vật cũng xao.”
Vậy một ngày trong tâm trí của một người tu sẽ như thế nào ?
Tôi tỉnh dậy lúc 4 giờ sáng. Không bởi tiếng chuông báo thức, mà bởi sự tỉnh thức của chính mình.
Trời còn tối. Gió nhẹ khẽ lùa qua tán lá bên hiên. Mọi âm thanh đều mờ nhòe như một giấc mộng chưa tan. Tôi rửa mặt bằng nước mát, cúi đầu chắp tay trước tượng Phật và bắt đầu một ngày mới – như bao ngày đã trôi qua trong đời sống tu hành.
4:30 sáng – Hơi thở đầu tiên của chánh niệm
Tôi ngồi thiền. Không cố gắng gạt bỏ suy nghĩ. Tôi chỉ ngồi đó, như một gốc cây ngồi giữa rừng. Ghi nhận mọi thứ đang đến rồi đi – âm thanh xa xăm, một ý nghĩ vụt lên, cơn buồn ngủ nhẹ nhàng ghé qua… Tất cả đều không phải tôi, cũng chẳng phải của tôi.
Trong khoảnh khắc đó, tôi nhớ lại lời dạy:
“Tâm như dòng sông – đừng cố làm cho nó lặng, chỉ cần đừng khuấy động nó.”
6:00 sáng – Ăn sáng trong im lặng
Tôi và huynh đệ dùng bữa sáng đơn sơ – cháo trắng, rau luộc. Không ai nói. Không ai nhìn điện thoại. Chỉ có tiếng muỗng chạm nhẹ và tiếng chim bên cửa sổ.
Tôi nhai chậm, biết ơn từng hạt gạo, từng giọt nước. Nghĩ đến người nấu, người trồng, mưa nắng ngoài đồng.
Ăn cũng là thiền – là trở về với thực tại.
7:00 sáng – Quét sân, quét tâm
Khi tôi quét lá rụng trong sân chùa, tôi cũng đang quét rác trong lòng mình. Mỗi chiếc lá là một niệm khởi, một vết bụi trong tâm.
Nếu ta làm việc nhỏ với tâm lớn, thì việc nào cũng trở thành tu tập.
10:00 sáng – Học kinh, học mình
Ngồi trước cuốn kinh cổ, tôi nhận ra: học Phật không phải để “biết nhiều”, mà để “bớt khổ”. Mỗi câu kinh là một tấm gương. Khi đọc, tôi thấy rõ mình – thấy tham, thấy sân, thấy cả sự ngu si tinh vi ẩn sau lớp ngôn từ đẹp đẽ.
Tu không phải để trở thành “người tốt”, mà để nhìn thấy sự thật.
17:00 – Ngắm hoàng hôn, buông mọi chuyện
Tôi ngồi nhìn mặt trời khuất sau hàng tre. Mọi lo toan, tranh cãi, cả những “kế hoạch tu hành” cũng tan vào ánh sáng cuối ngày.
Tôi chỉ còn lại… hơi thở. Nhẹ. Sâu. Không cần phải “trở thành” ai cả.
20:30 – Trước khi ngủ: Tha thứ & Biết ơn
Trước khi nằm xuống, tôi quán chiếu lại ngày hôm nay. Có điều gì khiến mình bực? Có lúc nào mình không tỉnh thức? Tôi tha thứ cho mình – và hẹn ngày mai sống trọn vẹn hơn một chút.
Tôi biết ơn – vì còn một ngày để thực tập, để sống trong giáo pháp, để trở về chính mình.
Lời kết:
Một ngày trong tâm trí của một người tu không phải là chuỗi hoạt động “khác người”, mà là chuỗi khoảnh khắc trở về – với thân, với tâm, với cuộc sống đang diễn ra.
Ngoài ra, nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về các kiến thức về phật pháp, bạn có thể đọc thêm bài viết trên trang tin tức của chúng tôi hoặc theo dõi kênh Fanpage của chúng tôi để cập nhật thêm nhiều kiến thức về phật pháp và các chương trình khuyến mại lớn. Điều này không chỉ giúp bạn hiểu về phật pháp mà còn giúp bạn áp dụng vào đời sống sinh hoạt một cách tốt hơn.
Bạn không cần phải ở chùa mới tu được.
Chỉ cần có mặt trọn vẹn trong hiện tại – bạn đã bắt đầu bước trên con đường ấy.
Truy cập vào website và fanpage để nhận nhiều thông tin hơn nhé!
———————————————————————————————————————–



